Nhịp nhàng, ăn rập. Trí óc mông lung, không biết mình đang ở đâu. « Ủa,Tập thể như vậy chắc là không ai nghe mình bấm chuông » Huyền mừng rỡ bước vào nhà, đóng cửa lại. Chị muốn che chở cho cái bụng… Em hỏi chị Ba:
– Chị Ba, cái này em hói thiệt nhen.